Chàng chiếu sáng em bằng tia nắng Xóa tan bao ngày tăm tối. Chàng có mắt môi đẹp thơ, Ngỡ như thiên thần trong giấc mơ. ÐK: Anh là tia nắng trong em Anh là câu hát trong tim, Là bình minh rực sáng. Anh là tia nắng trong em, Anh là hạnh phúc đêm đêm là nhạc khúc êm đềm. Top 10 anh la một bài hát trong lòng em wattpad 2022. Đăng lúc: 1 tuần trước. Trả lời: 0. Lượt xem: 1. Tên Hán Việt: Ly ly như tinh thần Tác giả: Đam Nhĩ Man Hoa Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, ngọt sủng, đô thị tình duyên, HE Số chương: 60 chương Nguồn Convert: Nhà Tâm toàn This entry was posted in Xem gì hôm nay and tagged Lời bài hát Muốn Anh Là Của Em, Muốn Anh Là Của Em. Lời bài hát Phải Lòng – Tăng Duy Tân x Phong Max Webtoon đời tôi (2022): Hành trình chinh phục và theo đuổi đam mê trong lĩnh vực webtoon của Kim Se Jeong Anh là một bài hát trong lòng em Tác giả : Mễ Ước Ngươi là lòng ta nội nhất thủ ca Chỉ có ta tự mình biết nói giai điệu cùng ca từ Nó có điểm ngọt ngào, có điểm toan sáp, có điểm tái nhợt.. Không nghĩ tới có một ngày, nó thế nhưng hội biến thành tình ca hát đối Bài hát Hợp âm Playlist Điệu bài hát Thể loại Tìm theo hợp âm Tải ứng dụng Yêu cầu hợp âm Thành Viên Khóa học Tắt quảng cáo Quản lý 33 Hợp Âm Chuẩn duy trì kinh phí hoạt động dựa trên quảng cáo. Tên gốc: Người là lòng ta nội đích nhất thủ ca Convert: Muacauvong (TTV) Edit: Siara Thanh Vân Beta: Khánh Linh Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng Edit: rùa ~ Nguồn: https://siaratran.wordpress.com Văn án: Anh là một bài hát trong lòng em Chỉ có một mình em biết giai điệu cùng ca từ khuJ. Bộ dáng của anh, thật giống như là yêu nghiệt chuyên sử dụng chiêu thức nhiếp hồn đại pháp Tề Miểu cùng Qua Nhiên học cùng một khối, cô học ở lớp 3 năm 2 , còn anh học lớp 4 năm 2. Không giống với những nam sinh cùng tuổi sẽ dậy thì chậm chạp, anh lúc 14 tuổi thì cao được 170cm, thân hình cao ngất, khuôn mặt đẹp trai, hơn nữa cá tính của anh lại thẳng tính bất kham dịch là nói năng thẳng tính ko kiềm chế được, khiến cho rất nhiền nữ sinh cấp 2 thích anh, thậm chí có không ít nữ sinh cấp 3 to gan ái mộ thanh danh của anh cũng đến cửa trường học nhìn anh. Anh là một thiếu niên không tốt, thành tích rất kém cỏi, hai ngày ba bữa là trốn học, thầy giáo cũng lười phải quản anh, mà người như vậy nhân duyên lại cực tốt, không chỉ có nữ sinh thích tiếp cận anh mà anh em của anh nhiều không kể xiết, có những thiếu niên không tốt, lêu lổng giống anh , coi như người phân theo nhóm vật hợp theo loài đi, cái này cũng không có gì kì quái. Nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là trong nhóm bạn của anh còn có học sinh xuất sắc,trong đó có Phương Đồng và Lâm Tử Thanh quan hệ với anh vô cùng tốt, hai người này học lớp của Tề Miểu, thường xuyên đứng đầu lớp trong những kỳ thi. Qua Nhiên thường xuyên cùng Đường Nguyên , Phùng Minh Huy và Lý Thắng Nghiêu đi qua lớp của Tề Miểu để tìm hai người bọn họ nói chuyện phiếm. Mới đầu, ấn tượng về Qua Nhiên đối với Tề Miểu không tốt. Tề Miểu cũng được gọi là cái học sinh xuất sắc, tuy rằng thành tích không nổi trội bằng Phương Đồng và Lâm Tử Thanh, nhưng những lúc thi cử lọt vào top 5 cũng không thành vấn đề. Lúc cô học tiểu học, lão sư xếp cho cô ngồi cùng bàn với một bạn gia đình khó khăn, cậu ta thường xuyên trêu cợt cô, luôn luôn chọc cho đến lúc cô muốn khóc mới thôi, nhưng được qua một kỳ thi thì nhà cậu ta dọn đi, cô rốt cục cũng cùng cậu “Tiểu Bá Vương” này nói câu hẹn gặp lại, nhưng mà cậu ta lại để cho cô một bóng ma tâm lý, làm cho cô đối với những nam sinh giống cậu ta cũng chả có 1 chút thiện cảm nào. Tề Miểu gia cảnh rất tốt, ba cô là cục trưởng của đồn công an, mẹ cô thì đi làm tại nhà máy cung cấp điện. Cô có một người chị họ, lúc học cấp 2 thì cùng với một nam sinh yêu nhau, kết quả thì mang thai nhưng lại bị sẩy thai, không chỉ có bị đuổi học, còn bị chẩn đoán sau này cũng sẽ không có con được nữa. Tề mẹ quá sức sợ hãi, rút ra bài học từ vết xe đổ này, ba lời năm lệnh cấm chỉ cô cùng nam sinh quá thân cận, đối với cuộc sống, học tập hay là các phương diện khác của cô cũng quản rất nghiêm. Tề Miểu tuy rằng cảm thấy rất phiền, nhưng là dưới đáy lòng của cô vẫn tán đồng với quan điểm của Tề mẹ, cô cũng cho rằng giao tiếp với những nam sinh cả ngày không có lý tưởng sống như vậy đối với mình không có bất kỳ một chỗ tốt nào. Cô thông cảm với cảnh ngộ của chị họ mình, rồi lại không có cách nào lý giải chị họ cô tại sao lại đi thích một nam sinh kém cỏi như thế, vì anh ta mà phá hủy mình. Theo ý của cô, Qua Nhiên cùng tên bạn trai khốn nạn của chị họ căn bản là cùng một loại, đều là cái loại người suốt ngày chỉ biết ăn uống vui chơi, tán gái đánh nhau, ăn không ngồi rồi mà thôi. Phương Đồng và Lâm Tử Thanh ngồi cùng bàn, vị trí ngồi của hai người chỉ cách Tề Miểu một đường đi. Lúc Qua nhiên đến tìm bọn họ, bao giờ cũng ngồi phía bàn trước, Tề Miểu coi như không ngẩn đầu, cũng có thể dư sức biết mặt anh lúc nào cũng nở nụ cười. Mỗi lần anh đến, nữ sinh toàn lớp hầu như cũng không rời đi phòng học, có người dũng cảm đi quan bắt chuyện với anh, cũng có người ngồi tại chỗ của mình mà len lén khe khẽ bàn tán. Mà nam sinh ở trong lớp , người nào có thành tích tốt đã sớm luyện đến cảnh giới toàn tâm toàn ý chỉ chuyên tâm đọc sách thánh hiền của mình, không có chút nào bị ngoại giới ảnh hưởng, còn những người quan hệ với Qua Nhiên không tệ, không có chuyện gì làm thì cũng đi qua cùng anh nói chuyện, trêu đùa , hẹn nhau sau khi tan học đi câu cá, hay đi đánh bóng rổ. Tất cả lớp 2-3 không có ai không hoan nghênh Qua Nhiên, trừ Tề Miểu ra. Anh làm cho cô cảm thấy thực buồn bực, chỉ cần anh đến lớp, là cô sẽ không có biện pháp an tâm mà đọc sách hoặc là làm bài tập, cố gắng muốn xem nhẹ sự có mặt của anh, nhưng không biết làm sao cảm nhận về sự hiện hữu của anh thật quá mạnh mẽ. Sau đó, chỉ cần Qua Nhiên tới lớp, cô liền lôi kéo Nghiêm Mạt Mạt rời khỏi phòng học, đi ra sân thể dục tản bộ. Lặp lại như vậy khoảng một tuần, Qua Nhiên đột nhiên không vào lớp 2-3 nữa, nếu thỉnh thoảng anh có đến tìm bọn Phương Đồng cũng đứng ở ngoài cửa lớp mà gọi bọn họ ra ngoài hành lang nói chuyện. Không chỉ có anh như thế, mà cả Đường Nguyên, Lý Thắng Nghiêu và Phùng Minh Huy cũng như vậy. Mới đầu Tề Miểu không cảm thấy có gì khác lạ, chỉ là thở phào một cái mà thôi, không cần lãng phí thời gian nghỉ giữa giờ quý báu mà đi tản bộ nữa. Lúc đó Nghiêm Mạt Mạt đã cùng Lý Thắng Nghiêu có chút mập mờ rồi, cô cùng cả nhóm bọn họ cũng trở nên quen thuộc, có một ngày, cô đột nhiên hỏi Tề Miểu “Bộ cậu chán ghét Qua Nhiên lắm sao?” “Hửm?” Tề Miểu sửng sốt. Chán ghét? Hẳn là không đến, dù sao anh cùng với cuộc sống của cô cũng không hề có quan hệ gì hết, chỉ là đơn thuần không có cảm tình gì thôi. Nghiêm Mạt Mạt này tự dưng sao lại hỏi như thế nhỉ? Nghiêm Mạt Mạt nửa đùa nói “Bởi vì sợ chọc giận cậu, cậu ta không dám vào phòng học của chúng ta, còn nói với bọn Lý Thắng Nghiêu cũng không cần đi vào” Tề Miểu rất là kinh ngạc, cô cảm thấy Qua Nhiên rất phiền khi ở trong phòng học quấy rầy cô đọc sách cùng làm bài tập, nhưng là, cô cũng không có biểu hiện ra ngoài nha? Cô thậm chí còn không có tố khổ với Nghiêm Mạt Mạt nữa, chỉ một mực yên lặng, lặng lẽ nhẫn nại mà thôi. Như vậy, thì làm sao mà Qua Nhiên biết được nhỉ? Mãi cho đến thật lâu về sau, khi biết được chuyện đời tư của Qua Nhiên, Tề Miểu mới hiểu được, bề ngoài anh tùy tùy tiện tiện nhưng trong lòng anh lại hết sức mẫn cảm. Chính anh cũng không thích việc học hành, nhưng anh cũng không giống những học sinh dở khác căm ghét thế tục, oán trời trách đất, đối với học sinh xuất sắc chẳng thèm ngó tới, ngược lại, anh tán thưởng, kính nể bọn họ. Mới đầu, bọn Lý Thắng Nghiêu cũng không hiểu tại sao anh lại đột nhiên không vào phòng học lớp 2-3, hỏi nguyên nhân, thì Qua Nhiên chỉ nhàn nhạt nói một câu “Chúng ta nói chuyện như vậy rất ồn ào, quấy rầy việc học hành của người ta”. Anh không có chỉ đích danh ai, nhưng Nghiêm Mạt Mạt sau khi nghe được thì lập tức có câu trả lời, anh nói chính là Tề Miểu. Không nghĩ tới Qua Nhiên thế mà là người có suy nghĩ rất chu đáo tỉ mỉ , cảm giác của Tề Miểu hơi có chút khác thường. Ánh mắt di chuyển về phía ở ngoài cửa sổ, cô nhìn thấy Qua Nhiên đang dựa lưng vào lan can, hai khuỷu tay gấp khúc thì đang gác lên trên lan can, nghiêng mặt cùng Phương Đồng nói chuyện. Không biết anh nói cái gì mà Phương Đồng nổi tiếng là trầm tĩnh cũng cười đến mắt chỉ còn là một đường thẳng, Lâm Tử Thanh che miệng cười đến hai vai run rẩy, Đường Nguyên cùng Lý Thắng Nghiêu thì cười đến không còn hơi sức nữa, một người thì gác lên vai của Qua Nhiên để đứng vững, còn một người thì cười đến mềm cả người ở trên lan can. Tề Miểu bị sự vui vẻ cùng nụ cười của họ lây nhiễm, sự bài xích đối với Qua Nhiên trong lúc vô tình cũng giảm đi một chút. Cô nghĩ, có nhiều người bạn như vậy, cũng sẽ không hư hỏng đến nỗi nào đi? Chắc là nhận thấy có người nhìn chăm chú vào mình, Qua Nhiên đột nhiên đưa mắt hướng về phía Tề Miểu , mắt anh đối với mắt cô, trên mặt nhanh chóng hiện ra một chút kinh ngạc, sau đó đối với cô cười cười, rất nhanh thu lại ánh mắt, tiếp tục cùng bọn Phương Đồng nói chuyện. Nụ cười kia ngắn đến nỗi chưa vượt qua hai giây, Nghiêm Mạt Mạt không chú ý tới, nhưng cũng làm cho Tề Miểu không khỏi đỏ mặt. Sau đó Nghiêm Mạt Mạt có nói chút gì nữa, nhưng cô cũng không nghe kỹ, trong lòng cô vẫn đang thổn thức, khó trách nhiều nữ sinh thích Qua Nhiên như vậy, anh đúng là rất có khả năng làm cho người ta tim đập thình thịch. Ở trong trường nam sinh có dáng dấp đẹp trai kỳ thật cũng không ít, nhưng là không có người có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người ở bất cứ lúc nào như anh, anh giống như sinh ra để làm minh tinh vậy. Nữa tháng sau khi thi giữa học kỳ, có lẽ là bởi vì trước khi thi nghỉ ngơi không tốt, hay có thể vì kỳ thi này trong trường thi quá gấp, tóm lại là Tề Miểu phát huy không được tốt, chỉ đứng ở hạng thứ 13. Bạn đồng nghiệp của Tề ba Tề mẹ, có con cái học cùng khóa với Tề Miểu, thành tích của con cái bọn họ cũng không tệ, Tề ba thì không có việc gì, nhưng Tề mẹ là một người háo thắng và cố chấp, lại hết sức sĩ diện, bình thường rất thích cùng đồng nghiệp nữ ganh đua so sánh về việc trang điểm quần áo, nhà xe, công việc của chồng mình, thành tích học tập con cái của mình tất nhiên cũng không có thể may mắn thoát khỏi. Tề Miểu trước kia cũng coi là không thua kém ai, mỗi lần đều cùng những người khác vượt qua rất giỏi, làm Tề mẹ đặc biệt kiêu ngạo cùng đắc ý, gặp người ta thì nói Miểu Miểu nhà mình như thế nào, làm sao. Nhưng mà lần này cô phát huy không tốt, những tiểu hài nhà đồng nghiệp của Tề mẹ cũng phát huy vượt xa người bình thường, đây là lần đầu tiên cô bị rơi lại sau họ. Sau khi thi giữa kỳ thì lập tức sẽ họp phụ huynh, Tề Miểu có thể tưởng tượng được lúc thấy thành tích của cô ở bảng báo điểm, sắc mặt của Tề mẹ là như thế nào. Khi đó, thành tích học tập hầu như là tiêu biểu hết thảy. Rất nhiều sự tự tin của học sinh, thậm chí là tôn nghiêm, cũng đặt ở trên ấy. Tề Miểu không biết sau khi về đến nhà đối mặt với Tề mẹ như thế nào, cô tâm phiền ý loạn, lần đầu tiên trốn học giờ học thêm buổi tối, ở trong sân trường vô tri vô giác đi dạo lung tung, không biết đi như thế nào liền đi tới hồ nước bên cạnh ngọn núi phía sau trường học. Cô kinh ngạc khi nhìn thấy Qua Nhiên Anh ôm đàn guitar ngồi ở trên băng ghế đá, vừa đánh đàn vừa hát một bài hát bằng tiếng anh nào đó mà Tề Miểu chưa từng nghe qua. Dưới đèn đường, sóng nước ánh lên lăn tăn dưới hồ, ánh sáng hắt lên mặt anh, anh yên lặng chăm chú nhìn vào bầu trời đêm, vẻ mặt lại lạnh lùng mà bi thương. Gió đêm thổi nhẹ qua tóc anh, anh chớp mắt một cái , cô nhìn thấy rõ ràng hàng lông mi dày của anh hơi hơi run động. Trong đêm tối, tiếng đàn cùng tiếng hát cũng nghe có chút xa vời. Một màn trước mắt này cực kỳ quỷ dị, Tề Miểu không khỏi nghĩ đến một câu chuyện ma thời cổ đại trong quyển truyện cô mượn hồi trước kỳ nghỉ đông năm ngoái, bộ dáng của anh, thật giống như là yêu nghiệt chuyên sử dụng chiêu thức nhiếp hồn đại pháp. Bằng không thì cô làm sao lại không thể động đậy, ánh mắt không di chuyển được thế này. Tề Miểu ngơ ngác nhìn anh, chẳng biết vào lúc nào thì âm nhạc ngưng lại. Yêu nghiệt kia đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy cô thì không lộ ra một chút kinh ngạc , nét mặt không những không tỏ ra không vui, mà lại nở một nụ cười tươi sáng, nhẹ giọng hỏi “Có muốn nghe một bài không?” “A?” đầu óc Tề Miểu có chút mơ màng. “Thích nghe ai hát?” “Vương,Vương Phỉ….” “Vương Phỉ hả? Không tệ, âm nhạc linh hoạt kỳ ảo” Qua Nhiên suy nghĩ một chút, tay phải tiêu sái gảy đàn, tiếng hát dễ nghe cất lên bài hát của Vương Phỉ 《 Tiếu Vong Thư 》. “Không, không có ngọn nến nào, cũng không cần miễn cưỡng chúc mừng, không, không muốn nghe đáp án, cũng không cần tìm kiếm đầu đề, không , không có đường lui, hỏi anh cũng chả có ý nghĩa, không , không ai đi ngưỡng mộ, vậy anh cứ tiếp tục vội vã….” Trong nháy mắt đó, Tề Miểu bỗng quên mất thất bại cùng bi thương của mình, chỉ cảm thấy hết thảy đều giống như cảnh vật ở trong mơ vậy. ———– Tác giả có lời muốn nói Quả nhiên lúc Qua Nhiên ca hát thì có mị lực nhất ~~~ ha ha Reads 2,626Votes 38Parts 7Ongoing, First published Oct 24, 2018Table of contentsWed, Oct 24, 2018Wed, Oct 24, 2018Wed, Oct 24, 2018Wed, Oct 24, 2018Wed, Oct 24, 2018Wed, Oct 24, 2018Tue, Nov 27, 2018Tác giả Mễ Ước Thể loại Hiện đại ngôn tình, thầm mến, thanh xuân vườn trường cho đến lớn, HE Tên gốc Người là lòng ta nội đích nhất thủ ca Convert Muacauvong TTV Edit Siara Thanh Vân Beta Khánh Linh Tình trạng bản gốc Hoàn Tình trạng Edit rùa ~ Nguồn Văn án Anh là một bài hát trong lòng em Chỉ có một mình em biết giai điệu cùng ca từ Có một chút ngọt ngào, một chút đau lòng cùng một chút nhợt nhạt Không nghĩ đến có một ngày, nó sẽ trở thành một bản song ca ngọt ngào..... *** Lời của Editor Bài này dễ thương vô cùng, mình đọc lại nhiều lần lắm rồi và quyết định edit nó, rất dễ thương, văn án không rõ lắm, bài này nói về Tề Miểu, cô học trò giỏi, hiền và ngoan, sống hơi nội tâm, thích anh chàng Qua Nhiên mà không dám nói, chỉ dám dõi theo anh từ phía xa nhìn anh và âm thầm tìm hiểu chuyện của anh, cô không quá kiên cường cũng không quá yếu đuối, cũng có lúc cô tự nhủ sẽ có tình yêu mới để quên đi mối tình đơn phương này, nhưng bài hát đơn ca này lại trở thành tình ca theo đúng nghĩa của nó khi cô gặp lại Qua Nhiên, liệu mối tình 12 năm này của cô liệu có thành chính quả được không khi mà ai cũng có mối tình đầu khó quên, đối với cô là Qua Nhiên, còn với Qua Nhiên thì sao...? *** Truyện này mình đăng trên Wattpad khi đã có sự đồng ý của Editor, hi vọng mọi người có thể vào Wordpress của chị ấy để ủng hộ. Link truyện 1. Tìm [Am] đến với em bằng thương [F] mến Đến [G] cho em tình yêu [C] mới Chàng [Bb] có trái tim biển [F] xanh Sóng [G] xa đưa giấc mộng [E7] lành Chàng [Am] chiếu sáng em bằng tia [F] nắng Xóa [G] tan bao ngày tăm [C] tối Chàng [Bb] có mắt môi đẹp [F] thơ Ngỡ [G] như thiên thần trong giấc [Am] mơ ĐK [Am] Anh là tia nắng trong em [C] Anh là câu hát trong tim [F] Là bình [G] minh rực [C] sáng [Am] Anh là tia nắng trong em [C] Anh là hạnh phúc đêm đêm [F] Là nhạc [G] khúc êm [Am] đềm 2. Tìm [Am] đến với nhau người [F] nhé Hãy [G] cho nhau lời ân [C] ái Tìm [Bb] đến với muôn vần [F] thơ Mãi [G] yêu nhau như ngày [Am] xưa Đời [G] cho cuộc tình đầy mơ [C] ước Hãy [Bb] trao nhau trái tim [Am] hồng Vòng [G] tay ngập tràn hạnh [C] phúc Hát [Bb] đi anh khúc xuân [Ám] hồng đối với cô chưa đến trình độ này, nhiều nhất anh chỉ đến mức thích mà thôi. Ngay cả chính cô cũng không dám nói hiện tại cô yêu anh ấy. Cái thời gian tình cảm nồng nhiệt mà cô dành cho anh đã qua rồi, cô chỉ đơn giản là vẫn tiếp tục thích anh mà thôi. Thấy Tề Miểu không nói lời nào, Nghiêm Mạt Mạt than thở, “Miểu Miểu, cậu đừng hiểu nhầm , mình cũng không phải nói Qua Nhiên không tốt, lúc anh ta học trung học thì có chút cà lơ phất phơ, thanh danh không tốt lắm. nhân duyên với phái nữ cũng tốt đến mức có chút quá đáng luôn… Anh ta và A Nghiêu là bạn thân bền vững, mình cùng anh ta cũng xem như là bạn bè biết gốc biết ngọn lẫn nhau, mình rất rõ ràng, anh ta về mặt tình cảm thì cũng không phải là người phóng đãng trụy lạc, bất kể ai cặp với anh ta đều được anh ta đối xử rất tốt, tốt vô cùng, chưa bao giờ thích kiểu bắt cá hai tay hoặc một tay nhiều con gì đó, đến lúc cảm thấy không có cảm giác hoặc không thích hợp mới cùng đối phương tách ra…. Theo mình được biết, mấy năm này, anh ta không có bạn gái nào, cuộc sống riêng tư không có gì đáng để kiểm điểm hết, bất kể là ở phương diện đối nhân xử thế hay là phương diện tình cảm, anh ta cũng trở nên thành thục chững chạc rất nhiều, hiện tại anh ta xem như là một người đàn ông tốt, rất đáng giá cho bất cứ người phụ nữ nào yêu anh ta… Mình hiểu được tình cảm của cậu đối với anh ta, nhưng mà Miểu Miểu, mình vẫn cảm thấy anh ta không thích hợp với cậu, tùy tâm sở dục đã quen, còn cậu lại quá thật lòng, mình không muốn nhìn thấy cậu bị thương.” Tề Miểu lặng lẽ nghe xong, nhìn bạn tốt quan tâm mình nói “E rằng con người của mình tương đối soi mói, mình rất khó thích người khác, sau khi tốt nghiệp đại học, hầu như mình không có chút cảm giác động tâm nào đối với người khác giới hết…Hai năm qua mỗi ngày mẹ mình đều buộc mình kết hôn, mình nghĩ hết biện pháp để chống lại, nhưng mà kỳ thật trong lòng mình không nhiều không ít thì đã cam chịu cho cái số phận của mình rồi, không hề có bất cứ kỳ vọng nào để có thể tìm tới một người mà mình thích, cũng vui vẻ chấp nhận kết hôn cùng mình… Tuổi tác càng lúc càng lớn, không thể không trở nên hiện thực hóa được, nếu như không gặp lại Qua Nhiên, e rằng cuộc đời mình đây cũng như vậy thôi, cũng là nghe lời mẹ mình gả cho một người đàn ông mà bà hài lòng, bình bình đạm đạm sống hết một đời còn lại, đại bộ phận mọi người đều như thế cả, không có gì là không tốt… Nhưng mà trời cao lại làm cho mình cùng Qua Nhiên gặp lại nhau lần nữa, anh ấy đối với mình cũng có cảm giác, đây quả thực là tình tiết chỉ có trong tiểu thuyết mới có thể phát sinh mà thôi, thật sự là không thể tưởng tượng được…Bất luận về sau sẽ ra sao, mình đều không muốn bỏ qua anh ấy, mình muốn cùng với anh ấy ở chung một chỗ…” Nói đến phần sau, hốc mắt của Tề Miểu có chút đỏ lên, trong ánh mắt lại chứa đựng sự kiên định vô cùng. Thấy cô như vậy, Nghiêm Mạt Mạt rốt cuộc cũng không dám hắt cho cô một gáo nước lạnh, “Cậu đã suy nghĩ kĩ rồi, thì hãy cùng anh ta ở một chỗ thật tốt, nhưng mà anh ta mà dám đả thương trái tim của cậu, mình giúp cậu đánh gãy chân và hủy dung của anh ta, sau đó kêu A Nghiêu cùng nhóm Huy ca cũng cùng anh ta tuyệt giao.” Tề Miểu phụt một cái bật cười. Đúng lúc này Qua Nhiên gọi điện thoại tới. Tề Miểu nghĩ muốn đi ra khỏi quán rồi tìm một góc nào đó kín kín để nghe, nhưng Nghiêm Mạt Mạt không cho phép, “Mình có làm gì đâu mà tránh né, ở nơi này nhận!” Tề Miểu bó tay với cô ấy, ở trước mặt cô ấy nhấn nút nghe, cố gắng tránh né cái ánh mắt lấp lánh nhiều chuyện của cô ấy nhẹ giọng “A lo” một tiếng. “Đang làm cái gì?” Qua Nhiên ôn nhu hỏi, giọng anh có chút khàn khàn. “Đang cùng Mạt Mạt uống trà chiều, giọng nói của anh sao lại như vậy, lại bị cảm sao?” “Ừ, có chút….” Tề Miểu nóng nảy, “Có đi khám bác sĩ chưa, uống thuốc rồi chưa?” “Không, đang ở công ty cơ, một đống công việc, nào có rãnh rỗi đi bệnh viện.” Qua Nhiên nói, “Kỳ thật cũng không có gì quá nghiêm trọng, tự anh về nhà tìm chút thuốc uống là được rồi.” “Vậy mà anh con có thời gian rảnh để gọi điện thoại cho em sao?” Tề Miểu thuận tiện hỏi một cậu. “Nhớ em mà…” Qua Nhiên rất tự nhiên mà trả lời. Tiếng nói của anh vừa ngừng, mặt Tề Miểu chỉ sửng sốt một chút, rồi sau đó lập tức cảm thấy nóng lên, cầm điện thoại mà không biết nói cái gì cho phải. Qua Nhiên cũng không có nói gì thêm. Hai người ở trong sự im lặng mà nghe tiếng hô hấp lẫn nhau, không khí không khỏi trở nên ấm áp mềm mại hơn. Nghiêm Mạt Mạt dùng một bộ dáng ái muội mà nhìn Tề Miểu, càng không ngừng chớp mắt, nhìn cô đỏ mặt nãy giờ không nói gì, lòng hiếu kỳ bắt đầu được khơi dậy, đem lỗ tai dính vào bên cạnh điện thoại di động của Tề Miểu, muốn nghe thử một chút Qua Nhiên đang nói cái lời ngọt ngào buồn nôn gì. Tề Miểu đem đầu của cô ấy đẩy ra, nói với Qua Nhiên “Nếu như uống thuốc vẫn cảm thấy không thoải thì anh nhất định phải đi gặp bác sĩ nha.” “Ừ, anh biết.” Qua Nhiên nói xong, lại làm bộ giống như trẻ con làm nũng nói “Miểu Miểu, anh không thích ăn cơm, em nấu cháo cho anh ăn có được hay không?” Tề Miểu không hề phản đối, lập tức đáp ứng, “Được, mấy giờ anh tan làm?” “Còn một tiếng nữa.” “Vậy em nấu cháo xong xuôi rồi ở nhà chờ anh.” “Ừ…” Ngại có Nghiêm Mạt Mạt ở đây, nên Tề Miểu không nói với Qua Nhiên quá nhiều, rất nhanh thì cúp điện thoại. Nghiêm Mạt Mạt túm cổ họng làm bộ hắng giọng, cố ý học cách nói chuyện dịu dàng của cô khi nãy “Vậy em nấu cháo xong xuôi rồi ở nhà chờ anh ~ thật là buồn nôn, sao cậu không nói luôn là 『Vậy em sẽ tắm sửa sạch sẽ rồi ở trong nhà chờ anh 』đi.” Tề Miểu hết xấu hổ rồi giận dữ xong lại buồn cười, không khách khí cũng học dáng vẻ làm nũng của cô ấy khi nói chuyện với Lý Thắng Nghiêu lúc bình thường “Anh yêu ~ Bảo bối ~ Honney ~ Trái tim bé nhỏ của em ~ ông xã tốt ca ca tốt ~~~~~” Nghiêm Mạt Mạt thẹn quá hóa giận vội bịt miệng của cô, “Được rồi được rồi, cái người này!” Tề Miểu cười lớn lên. Nghiêm Mạt Mạt cũng cười theo, “Này, gái, các cậu có thích làm nhăn ra giường hay không a?” “Nhăn cái đầu của cậu a, chúng mình bắt đầu chính thức quen nhau cũng chưa được mười ngày có biết không.!” Lần này, Tề Miểu mặt cũng hồng như khoai lang. “Vậy cuối cùng là hiện tại đến bây giờ các cậu phát triển đến bước nào rồi? Không phải là ngay cả hôn hít cũng không có đi?” “Không thể trả lời!” Nghiêm Mạt Mạt hô một tiếng, sau đó dùng một giọng nói rất không cam lòng hét lên “Hứ, quá đáng ghét, đàn ông của cậu so với đàn ông của mình đẹp trai hơn nhiều như vậy!” Tề Miểu im lặng, suy nghĩ của cô ấy cũng đổi nhanh quá đi…. —————-

anh là bài hát trong lòng em