Chương 213: Tiểu Dạ Dạ. - Nơi này xảy ra chuyện gì? Cấm Vệ Quân khoan thai đến muộn, nhìn thấy trên đất có một thi thể không đầu, đều biến sắc. Bọn họ phụ trách duy trì trật tự nơi này, hiện tại lại chết một người, bọn họ không biết báo cáo kết quả a. Tổng đề cử Tổng Mạn: Vị Hôn Thê Của Ta Là Bốn Cung Kaguya. Đã có 1 người đánh giá / Tổng đề cử. 5.00. Giới thiệu. Mục Lục. Nghe Audio Kiếm Điểm. 【 phi Lư tiểu thuyết võng độc nhất vô nhị ký hợp đồng tiểu thuyết: Tổng mạn: Vị hôn thê của ta là Shinomiya Kaguya Trong số các tác giả tiểu thuyết ngôn tình đình đám tại Trung Quốc, không thể nào bỏ qua cái tên Cố Mạn. Chị là người đã tạo nên một tác phẩm "tường thành" bên nhau trọn đời, và được coi như "mẹ đẻ" của các nam thần gồm: Hà Dĩ Thâm (Bên nhau trọn đời), Tiêu Nại (Yêu em từ cái nhìn đầu tiên Hãy ghé thăm trang web của chúng tôi nhé! 1; Tải App. Đăng Truyện. Liên Hệ QTV. Tìm Kiếm Toàn Bộ Truyện. Thôi. Tìm Kiếm Nâng Cao Tiểu Thuyết Khác. Tiểu Thuyết Lãng Mạn. Tiểu Thuyết Phương Tây. Trọng Sinh. Trùng Sinh. Truyện Ma. Truyện Ngắn. Xem phim Bạn Trai Phản Diện Của Tôi - Mr. Bad (2022) Vietsub Thuyết Minh Full HD Bạn Trai Phản Diện Của Tôi - Mr. Bad (2022) Nữ nhà Phim Lãng Mạn Tâm Lý Tình Cảm Tiểu thuyết cảm xúc hay có cách gọi khác là tiểu thuyết lãng mạn, là dòng truyện kể tập trung vào tình yêu hữu tình của song lứa. Mạch truyện thường xuôi theo cảm giác của nhân vật cùng có các tình tiết sệt tả suy nghĩ, tư duy và giải pháp cư xử để phác họa hình GevK6. Nhiều năm sau này Tống Khinh Dương vẫn luôn nhớ đến cô nữ sinh ở trước mặt anh lần thi cuối kỳ năm lớp mười. Một lần gặp gỡ mang bao thầm mến. Một lần gặp gỡ sau nhiều năm xa cách cuối cùng Tống Khinh Dương đã nói Duy Nhất, anh đã luôn thích em. Em phải luôn tin rằng có người luôn thầm mến em. Tám năm trôi qua phần tình cảm nhỏ bé này tuy không đáng kể nhưng quan trọng không gì sánh được. *** Chử Duy Nhất bắt đầu thi bằng lái, ngày hôm đó, cô đứng ở dưới cây lớn ven đường nghỉ ngơi, một chiếc xe quen mắt chậm rãi đậu ở trước mặt. Tống Khinh Dương bước xuống từ trong xe, ăn mặc chỉnh trang đi tới, “Nhìn xa xa giống như cô, thi bằng lái à?’’ Chử Duy Nhất khẽ mím môi, “Mấy ngày nữa thi ba môn.’’ “Luyện tập thế nào rồi?’’ Chử Duy Nhất xấu hổ, những thứ hôm qua học, ngủ một giấc đã quên hết, cô ngượng ngùng trả lời, “Khá tốt.’’ Tống Khinh Dương liếc nhìn xa xa, “Có muốn lên xe thử một lần hay không?’’ Chử Duy Nhất ho khan, xua tay liên tục, “Bằng lái tôi còn chưa thi được, hơn nữa, chiếc xe này của anh, nếu như quẹt phải chỗ nào đem tôi bán cũng không đủ để bồi thường.’’ Khóe miệng Tống Khinh Dương khẽ nhếch, nửa thật nửa giả, “Thật vậy thì cứ bán cô cho tôi đi.’’ ... Mời các bạn đón đọc Anh Thích Em Rất Lâu Rồi của tác giả Dạ Mạn. Tác giảDạ Man Thể loạiTruyện Ngôn Tình , Truyện Ngược NguồnEdit + Beta Liệt Hỏa Các Tình trạngHoàn Thành Lượt đọc48086 Cập nhật20/01/2018 Truyện Chấp Niệm - Dạ Mạn của tác giả Dạ Mạn thuộc thể loại ngôn tình hiện đại, gương vỡ lại lành, ngược tâm. Nhớ lại ngày quyết định ly hôn, mới phát hiện hóa ra cũng không khó như tưởng qua là cô còn ngốc nghếch hỏi anh “Đã nhiều năm như vậy, tại sao anh vẫn không thích em?” Chương mới cập nhật Chấp Niệm - Dạ Mạn Danh sách chương Chấp Niệm - Dạ Mạn THÔNG TIN SƠ LƯỢC Bút danh 夜蔓 Weibo 作者夜蔓 Là tác giả trên tảng văn học mạng Tấn Giang từ năm 2011 Sống tại Giang Tô, Nam Kinh Sinh nhật Một câu giới thiệu về bản thân Người viết chuyện xưa TÁC PHẨM [VỊ CHANH THANH MÁT] 悄悄喜欢你/ LẶNG LẼ YÊU ANH Thể loại hiện đại, 1v1 Nhân vật chính Hứa Mạt 十二月冬/ MÙA ĐÔNG THÁNG MƯỜI HAI Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, 1v1, Nhân vật chính Lương Hiểu 黎黎/ LÊ LÊ Thể loại hiện đại, nghiệp giới tinh anh, phấn đấu vì cuộc sống, ngọt Cặp đôi Giang Lê Lê & Phó Tự [PHÁI ẤM NGỌT] 你好,周先生/ XIN CHÀO, CHÂU TIÊN SINH Thể loại hiện đại, phấn đấu vì cuộc sống, ngọt Cặp đôi Khương Hiểu & Châu Tu Lâm 你好,秦医生/ XIN CHÀO, BÁC SĨ TẦN Thể loại hiện đại, nghiệp giới tinh anh, ngọt Cặp đôi Lâm Vu & Tần Hành [VỊ BẠC HÀ] 就那么喜欢你/ CỨ NHƯ VẬY THÍCH EM Thể loại hiện đại, nghiệp giới tinh anh Cặp đôi Ôn Thuần & Kỉ Hoài Trữ [VỊ CHANH NỒNG] 为你摘下满天星 / VÌ EM HÁI XUỐNG SAO TRỜI Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, 1v1, vườn trường Cặp đôi Trần Nhược Tinh & Vệ Lẫm 顾影帝,请多指教/ CỐ ẢNH ĐẾ, XIN ĐƯỢC CHỈ GIÁO NHIỀU HƠN Thể loại hiện đại, giới giải trí, hào môn thế gia Cặp đôi Đường Chi Hạ & Cố Nham 宁先生,好久不见/ NINH TIÊN SINH, LÂU RỒI KHÔNG GẶP Thể loại hiện đại, 1v1, vườn trường Cặp đôi Nguyễn Tranh & Ninh Quân [VỊ CARAMEL] 嫁给沈先生/ GẢ CHO THẨM TIÊN SINH Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, tình yêu và hôn nhân Cặp đôi Đường Tri Ninh & Thẩm Tư Đình 春光无限好/ CẢNH XUÂN VÔ HẠN Thể loại hiện đại, nghiệp giới tinh anh Cặp đôi Tiêu Mạch & Hàn Ngộ An [VỊ MATCHA] 我的心上人/ NGƯỜI EM YÊU Thể loại ông trời tác hợp, tình có chủ ý Cặp đôi Triều Vũ & Hứa Bác Diễn 如果他知道/ NẾU NHƯ ANH BIẾT Thể loại gương vỡ lại lành, ông trời tác hợp Cặp đôi Diệp Nhiên & Phó Diên Bắc 林深终有路/ LÂM THÂM CHUNG HỮU LỘ Thể loại ngược, sủng Cặp đôi Lâm Nghiễn & Lộ Cảnh Phàm [BỘ BA TÁC PHẨM] 执念/ CHẤP NIỆM Đã xuất bản bên TQ với tựa đề “Anh thuở ban đầu là tình yêu cuối của em” Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, ngược luyến tình thâm Cặp đôi Cố Niệm & Tống Hoài Thừa 顾盼生辉/ CỐ PHÁN RỰC RỠ Đã xuất bản Thể loại hào môn thế gia, ngọt văn Cặp đôi Cố Phán & Trần Thiệu Thần 我喜欢你很久了/ ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI Đã xuất bản Thể loại thầm mến Cặp đôi Chử Duy Nhất & Tống Khinh Dương [CỔ TẢO PHONG] 是非/ THỊ PHI Thể loại hiện đại, tình yêu chiến tranh Cặp đôi Ninh Phỉ & Hạ Bách Nghiêu 过期爱情/ TÌNH YÊU QUÁ HẠN Thể loại hiện đại, gương vỡ lại lành Cặp đôi Chung Thấm & Cố Ý Sâm 寻爱/ TÌM YÊU Đã xuất bản Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, ngược, cẩu huyết Cặp đôi Cố Dĩ Sanh & Ngu Quý Đông 难以放手/ KHÓ ĐỂ BUÔNG TAY Thể loại hiện đại, tình yêu chiến tranh Cặp đôi Lãnh Tây & Cao Tử Quần 相爱恨晚/ TƯƠNG ÁI HẬN VÃN Thể loại hiện đại, hào môn thế gia Cặp đôi Thần Hi & Trần Trạm Bắc 将错就错/ ĐÂM LAO PHẢI THEO LAO Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, cẩu huyết Cặp đôi Lục Y & Giang Thiệu Nam 痛爱/ YÊU THƯƠNG Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, ngược luyến tình thâm Cặp đôi Mạnh Hạ & Từ Dịch Phong 晚桑榆未/ TANG DU VI VÃN Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, báo thù, ngược tra Cặp đôi Tang Du & Trần Trì 钟爱/ CHUNG ÁI Đã xuất bản Thể loại hiện đại, hào môn thế gia, mùa hoa mùa mưa Cặp đôi Lâm Ngải & Chung Lãng [TRUYỆN NGẮN, ĐỪNG XEM] 盲点/ ĐIỂM MÙ Thể loại hiện đại Cặp đôi Kiều Mang & Tần Trạch Viễn 你不知道的事/ CHUYỆN NGƯỜI KHÔNG BIẾT Thể loại hiện đại, mùa hoa mùa mưa Cặp đôi Trình Mực Lăng & Tiêu Thanh Thử 我是如此喜欢你/ YÊU Thể loại hiện đại, 1v1, ông trời tác hợp Cặp đôi Cố Thanh Đồng & Lâm Mặc Tuần 废后芙兮/ PHẾ HẬU PHÙ HỀ Thể loại xuyên không, cung đình hầu tước Cặp đôi Mục Phù Hề & Sở Hiên 愿赌服输/ NGUYỆN ĐỔ CHỊU THUA Thể loại hiện đại, gương vỡ lại lành Cặp đôi Giản Mặc & Chung Dục ………… Còn lại đều đã khóa Một hôm, cô đi học thay em họ thì phát hiện thầy giáo là bạn học lớp mười của cô. Mười năm trước, cô không nói ra lời của bản thân, hiện nay chính miệng anh nói cho cô biết. REVIEW YÊU Tác giả Dạ Mạn Thể loại Hiện đại, song hướng yêu thầm, chia xa gặp lại Tình trạng Hoàn edit Review bởi Tâm Bùi Ánh - fb/hoinhieuchu Giới Thiệu Một hôm, cô đi học thay em họ thì phát hiện thầy giáo là bạn học lớp mười của cô. Mười năm trước, cô không nói ra lời của bản thân, hiện nay chính miệng anh nói cho cô biết. Đây là một cuốn truyện cũ, motip không mới, độ dài không dài, khoảng 100k chữ Trung, tác giả đã sửa lại bản thảo khá nhiều lần, được bạn Tiểu Mập Mạp bên LQĐ edit, chất lượng edit khá tốt, và mình đoán là bản edit này không phải là bản mà tác giả đã chỉnh sửa. Tên gốc của truyện là “Anh thích em như thế đó”, một cái tên không phải hay nhưng phần nào nói được tình yêu của nam chính. Nói đơn giản thì đây là một câu chuyện yêu thầm thời phổ thông, mười năm sau gặp lại liền viên mãn. Đôi khi chỉ là kiên trì một chút sẽ chờ được người kia bước tới. Văn phong nhàn nhạt nhưng lại toát lên sự ấm áp giữa ngày đông, nửa sau truyện hơi dong dài nhưng tổng thể đọc ổn. Cố Thanh Đồng và Lâm Mặc Tuân là bạn học lớp 10. Cả hai người đều thầm mến nhau nhưng không dám nói. Đến lúc đằng trai định tỏ tình thì số trời đã định “không thành”. Họ gặp lại nhau khi anh du học Havard về, cố tình đến dạy môn toán cao cấp ở Đại học C. Còn cô là nghiên cứu sinh của đại học C, trùng hợp đi học hộ em gái tiết toán cao cấp. Tuyến tình cảm của truyện thể hiện đúng theo kế hoạch theo đuổi của nam chính “Giai đoạn đầu phát triển rề rà lặng lẽ, giai đoạn sau đột nhiên phát triển đột ngột.” Lâm Mặc Tuân là anh chàng đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng, lớp trưởng ba năm thời phổ thông. Anh vốn lạnh lùng như thế nên không ai có thể tưởng tượng được chuyện yêu đương với một khối băng là thế nào. Còn Cố Thanh Đồng là cô nàng xinh xắn, tóc dài thướt tha, cán bộ môn Văn, dịu dàng, hiền lành nhỏ nhẹ. Cuộc đời cô từng là một xô máu chó, vậy nên đã từng mắc chứng uất ức, đã từng nghỉ học, đã từng bỏ lỡ Lâm Mặc Tuân. Bạn từng nghe câu Trời sinh một đôi, đất sắp một cặp’ chưa? Có thể dùng câu đó để hình dung về hai người họ. Trong tình yêu, Lâm Mặc Tuân là người dịu dàng chu đáo, anh từng bước lặng lẽ xen vào cuộc sống cô, chăm sóc yêu thương cô. Cuộc đời này làm gì có nhiều thứ gọi là hữu duyên’, đều là do đôi bàn tay Lâm Mặc Tuân sáng tác cả mà thôi. Cô đi đám cưới bạn học lớp 10? Anh đi. Người ta nói cô mặc đồ đôi với người đi cùng cô đến đám cưới sao? Anh lỡ tay làm rớt rượu lên vest của người ta khiến người đó không thể mặc đồ cùng màu với cô nữa. Cô dùng wechat sao? Thế thì anh cũng dùng. Cô để avatar là hình xương đầu cá sao? Thế thì anh để avatar là hình hoạt hình mèo ăn cá. Từ khi về nước, đi chọn nhẫn cưới cùng bạn, anh đã mua một chiếc nhẫn hiệu Darry cả đời chỉ một chân tình’ trao chọn cho Thanh Đồng. “Thanh Đồng, em không biết anh yêu em như nào đâu, mười năm rồi”. “Tôi đã chờ mười năm, chút thời gian này có là gì?” “Thầy ấy nói, thầy ấy đang yêu một người”. “Tôi đã trở về, may là không quá trễ” Điều mình thích ở câu chuyện này là sự kiên định trong tình yêu, lòng tin tưởng dành cho nhau giữa hai người họ. “Thanh Đồng, em có thể quang minh chính đại ngắm anh”. “Lúc này năm sau, anh nấu cơm, em nghỉ ngơi. Sau này, em bế con, anh nấu cơm. Em thấy thế nào?” Không phải chỉ mình Lâm Mặc Tuân kiên trì, mà Cố Thanh Đồng cũng kiên trì, cố gắng rất nhiều, bỏ qua tình cảm của người bạn thân rất thân, dù cô cảm thấy có lỗi, cảm thấy đau lòng nhưng không yêu là không yêu. Trái tim cô từ năm lớp 10 đã dành cho một người, lặng lẽ cất giấu những kỷ niệm cỏn con về người đó trong hộp ký ức. Anh chính là diễm ngộ lớn nhất trong cuộc đời cô. “Mặc Tuân, em yêu anh, có lẽ là từ năm lớp mười”. Thời khắc đẹp nhất cõi đời này, chính là khi bạn biết người bạn yêu cũng yêu bạn. Một câu chuyện đơn giản, nhẹ nhàng. Khi đọc xong mình muốn nói Cầu cho những tấm chân tình có thể đến với nhau. Cố Thanh Đồng lên lớp sớm hai mươi phút, lúc này cả phòng học cộng thêm cô mới là ba người. Cô chọn vị trí ở cuối lớp, ngồi xuống, lấy quyển Văn học lịch sử châu Âu ra. Thời gian dần trôi qua, các sinh viên lục tục vào phòng. Vào phòng có rất nhiều thể loại, có người cầm bữa sáng trên tay, có người gọi điện thoại, ngáp, vân vân. “Các cậu mau lên, mình chiếm được ba chỗ.” Một quyển sách đặt bộp xuống bàn, cách xa hai chiếc bút. “Ghế sau cũng bị người ta giành hết rồi, a a a hơn nữa mình giữ chỗ bàn đầu cho các cậu.” Đây là tiết toán, xem ra dù là sinh viên học chuyên ngành này cũng không có vẻ gì là thích tiết này lắm. Cố Thanh Đồng hé miệng cười, hơi cúi đầu liếc quyển sách trên tay. Trong phòng không yên tĩnh nhưng cũng chẳng ồn lắm, chỉ có những tiếng xì xào nho nhỏ. Bất thình lình tiếng ồn ào biến mất, thay vào đó là yên lặng như tờ. Cố Thanh Đồng vẫn cúi đầu không để ý, xem ra thầy giáo tới, phải vào học rồi. Phía trước bỗng truyền đến mấy tiếng bàn tán xôn xao. “Đổi thầy giáo à?” “Đây là ai?” “Ôi trời ơi. Đừng nói với mình đây là ông thầy Từ hóa trang nhé.” “Hiệu quả tốt ghê.” Phòng học vừa yên tĩnh lại nhốn nháo cả lên, chỉ có điều bên trong bao gồm rất nhiều tâm tình, chính là kích động đã bị kiềm chế. Cố Thanh Đồng ngẩng đầu, ánh mắt dõi về đằng trước. Trên bục giảng là một bóng dáng khôi ngô sạch sẽ. Trong đôi mắt trong suốt của Cố Thanh Đồng phản chiếu bóng dáng kia, áo sơ mi trắng muốt phối với chiếc quần ka – ki. Chữ viết bằng phấn trắng trên chiếc bảng đen còn lưu lại từ tiết trước đã được anh lau sạch. Anh xoay người, bên tai cô liền vang lên tiếng hít không khí. Cô không có cỗ máy thời gian của Doraemon, nhưng người trước mắt… Cố Thanh Đồng giật mình. “Chào các bạn. Vì giáo sư Từ ra Bắc tham gia nghiên cứu học thuật, nên môn toán cao cấp kì này sẽ do tôi phụ trách. Tôi tự giới thiệu, tôi tên Lâm Mặc Tuân, hai chữ mộc.” Anh cầm phấn nhanh chóng viết tên của mình lên bảng đen, nét chữ cứng cáp linh hoạt. Khóe miệng anh duy trì độ cong vừa phải “Chúng ta học tiết đầu tiên, tiết thứ hai tôi sẽ chừa ra mươi phút đồng hồ.” Không cần nói cũng biết. Hơn chín mươi người không ai dị nghị gì, mà còn vô cùng phối hợp. Thông qua chiếc mic, giọng nói thanh nhã của anh truyền tới mỗi một góc nhỏ trong phòng học. “Về đường cong tích phân hình cung, theo giả thiết của khái niệm thì phía bên trong có một đoạn đường cong hình cung có khối lượng, một phần cong ở phía trên dày hơn một ít, thường ở bên trên, cách xa điểm cong cuối cùng của hình cung, ta tính toán khối lượng của hình cung ngay tại điểm này…” Cố Thanh Đồng hé mắt nhìn đồ thị trên bảng, còn có những con số làm người khác đau đầu kia nữa. Cô trợn mắt lên nhìn, khóe môi bất đắc dĩ giật giật. Cô ngẩn ngơ nhìn mấy chục cặp mắt của mọi người đang tập trung trên bục giảng. Quả nhiên, sự thật lại chứng minh thêm một lần nữa, hình tượng của giáo viên quả thực rất quan trọng đối với vấn đề học tập của sinh viên, nhất là đối với những con người chỉ thích cái mẽ bên ngoài như này. Hiệu quả của tiết học này không phải tốt bình thường. Lúc nghỉ giữa giờ, Cố Thanh Đồng đi toilet. Trải qua năm dài tháng rộng, toilet chính là nơi tập trung bát quái. “Nếu thầy Lâm lên lớp từ kì trước, nhất định mình sẽ không bùng hết các tiết toán cao cấp.” “Đúng đúng, nội dung thày dạy sâu sắc, lời lẽ dẽ hiểu, toán cao cấp không khó lắm, thì ra mình có thể nghe hiểu.” “Khoa mình có giáo viên mới từ bao giờ thế.” “Này, các cậu mau lên, đổi giáo viên rồi. Lại còn không điểm danh nữa chứ, cậu mau tới đi, đến ngắm trai đẹp.” Lúc Cố Thanh Đồng trở lại phòng học, ánh mắt cô vô tình rơi vào bục giảng, Lâm Mặc Tuân đang nói chuyện với một nam sinh, anh hơi nghiêng người. Vào tiết, rõ ràng số người trong phòng học đông hơn tiết trước rất nhiều. Cô nhìn xung quanh một vòng, đột nhiên phát hiện bàn đầu đã ngồi đầy người, đều là nữ sinh. Thật ra cô tính toán chỉ lên một tiết rồi rời đi. Chỉ có điều thầy giáo này dạy toán không tệ. Đến lúc tiết thứ hai chỉ còn mười phút tan lớp thì Lâm Mặc Tuân đã giảng xong nội dung bài học “Bài học tiết này kết thúc, mọi người còn chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi.” “Thưa thầy, hỏi vấn đề gì cũng được phải không?” Lâm Mặc Tuân gật đầu một cái “Có thể, nhưng tôi có quyền giữ vững im lặng.” Trên khuôn mặt anh là sự vui vẻ nhàn nhạt. Mọi người cười ồ lên, tự nhiên không bỏ qua cơ hội này. “Thầy Lâm, năm nay thầy bao nhiêu tuổi rồi.” Ánh mắt Cố Thanh Đồng hơi đổi. Hai mươi nhăm tuổi. “Tháng tám vừa rồi, tôi vừa tròn sinh nhật hai lăm tuổi.” “Wow, trẻ quá.” “Thầy Lâm, bọn em rất tò mò, thầy tốt nghiệp trường nào vậy?” Tiếp một nữ sinh nữa đặt câu hỏi. “Havard.” Lại một tràng tiếng than. “Thầy Lâm….” Con mọt sách của lớp lên tiếng, một bạn nữ ngồi sau cậu ta kéo vạt áo tỏ ý rất không muốn cậu ta hỏi vấn đề này “Em có một thắc mắc, toán cao cấp là môn học khô khan như ngói, thầy có bí quyết gì không?” Hơn nửa học sinh trong lớp xị mặt xuống, vấn đề này không thích hợp để hỏi trong trường hợp này tí nào cả, phí của! Lâm Mặc Tuân nhìn cậu ta, hơi trầm ngâm nói “Môn toán cao cấp không giống Trung văn và ngoại ngữ, thực ra thì thiên phú rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất là chịu được cô quạnh.” “Được rồi, sắp hết tiết rồi, bây giờ tôi có chuyện cần làm.” Bỗng anh cười một tiếng, lấy danh sách lớp ra “Điểm danh.” “Mẹ ơi, sao lại thế chứ.” “Thầy, thầy âm hiểm thật đấy.” “Hôm nay điểm danh lớp Một, Trần Thành.” “Có.” “Trần Dương.” … Cố Thanh Đồng đếm thầm, lớp này có chín người họ Trần, hai người họ Trình. Tiếng phổ thông của thầy giáo mới rất chuẩn, từ đầu đến cuối phân chia giọng mũi rất rõ ràng. “Tiếu Vũ Đồng.” “Có.” Cố Thanh Đồng khó thở, giơ tay. Cô bắt gặp ánh nhìn quan sát từ đằng trước, ánh mắt đờ ra trong chốc lát. Hết tiết, Cố Thanh Đồng vội vã thu dọn sách vở, cô còn phải lên lớp. Cô em họ gọi điện đến “Chị, hôm nay thầy có điểm danh không?” “Chị về sớm, không biết hết tiết có điểm danh hay không.” Cô thờ ơ trả lời, lúc ra khỏi lớp, ánh mắt lướt qua bục giảng. “Chị!” Tiếu Vũ Đồng quát lên “Sao chị lại thế hả?” Cô Thanh Đồng biết cô em họ sắp nổi bão, liền giơ điện thoại ra xa “Tiểu Vũ, nếu em dám bùng tiết nữa, chị sẽ nói chú biết chuyện em viết tiểu thuyết.” Tiếu Vũ Đồng lập tức hạ giọng “Chị, chị gái ruột thân mến, em xin chị đấy. Em đảm bảo đây là lần đầu em bùng tiết, thật đấy! Chị cứ yên tâm, môn toán kì này em sẽ không cúp.” Cô nhanh chóng về kí túc xá, tay vẫn giơ cạnh đầu. Cố Thanh Đồng nghe giọng nói hấp tấp của cô em họ, chậm rãi bước đến chỗ gửi xe, cố nén cười. Ừm, có vẻ tâm tình không tồi, lần này bỏ qua cho nó thôi “Chị phải lên lớp, cúp máy nhé.” Tiết trời tháng mười, lúc ngang qua tàng cây hoa quế vẫn có thể nghe thấy hương thơm thoang thoảng. Trong sân trường học sinh qua lại như thoi đưa, Cố Thanh Đồng nhìn đám đông đang di chuyển phía trước, chợt trước mắt hiện lên bóng lưng ấm áp kia. Hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ? Thế giới rộng lớn là vậy, sau bao năm lại gặp lại anh ngay chỗ này. Lâm Mặc Tuân, bạn học năm lớp mười của cô. Mời các bạn đón đọc Yêu của tác giả Dạ Mạn.

tiểu thuyết của dạ mạn